Tháng 5 – tháng của nắng vàng rực rỡ – tháng của những cuộc chia xa… Câu ca từ đâu bỗng hiện về trong tôi tha thiết: Mỗi khi đến hè lòng man mác buồn… Chia tay nhé, bạn thân yêu ơi, chia tay mái trường, chia tay hàng cây xanh mát, chia tay bác bảo vệ cùng tiếng trống trường vang lên mỗi ngày. Chia tay nhiều lắm. Và, điều ta không thể được phép quên, đó là các thầy cô – người lái đò chở khách qua sông, chắp cho ta đôi cánh bay khắp bốn phương trời…
Xa trường, xa thầy cô, bạn bè dẫu ta có buồn thì cũng không thể để nỗi buồn ấy chi phối sự hồn nhiên vô tư ở cái tuổi “nhất quỷ, nhì ma, thứ ba học trò”. Ma đã ai nhìn thấy? Quỷ là thế nào? Còn học trò thì ai chả biết!
Hè về, trong tôi lại nao nao nhớ về những cảm xúc hân hoan của thời thơ ấu. Những trưa hè nắng giòn tan, lũ trẻ thôn quê chúng tôi lại rúc rích rủ nhau ra tắm suối. Con suối chảy qua làng, nó như một chấm phá trong bức tranh làng quê thanh bình; như một minh chứng cho biết bao thế hệ học trò quê tôi đã tắm mát, vũng vẫy nơi này…
Lũ quỷ sứ chúng tôi với biết bao trò nghịch ngợm, nô đùa, ham chơi như quên lối về để mẹ phải thất thanh gọi về như gọi đò sông cái. Rồi những buổi chiều lộng gió chúng tôi lại túm năm tụm ba ngồi chơi những trò chơi dân gian, kể nhau nghe những câu chuyện cổ tích đến lạ kì hay chạy dọc con đường đất với những chiếc chong chóng quay tít trước gió cùng cánh diều tuổi thơ cao vút trên bầu trời. Mùa hè của tuổi thơ tôi được gói gọn trong những kỉ niệm ngọt ngào. Tôi yêu mùa hè, yêu nắng vàng cùng tiếng ve kêu râm ran như một bản nhạc, đa cung, đa sắc. Những cánh phượng hồng giao thoa cùng nắng vàng làm nên màu quang phổ. Chỉ những ai có trách nhiệm với đời mới nhận ra màu quang phổ mùa hè đẹp ngất ngây…
Khi lớn lên, hè về tôi lại cảm nhận mùa hè bằng một tình yêu khác. Đó là những tia nắng lấp ló len lách như nhảy múa qua khe cửa sổ lớp học . Là cảm giác thoải mái dịu nhẹ trong tâm hồn khi đạp chiếc xe chạy trên con phố cũ kĩ có chút cổ xưa còn chưa kịp tắt nắng. Cảnh vật xung quanh hiện lên giản dị mà đẹp đến vô cùng, nên thơ, nên nhịp…
Tháng 5 – tháng của nắng vàng rực rỡ – tháng của những cuộc chia xa… Câu ca từ đâu bỗng hiện về trong tôi tha thiết: Mỗi khi đến hè lòng man mác buồn… Chia tay nhé, bạn thân yêu ơi, chia tay mái trường, chia tay hàng cây xanh mát, chia tay bác bảo vệ cùng tiếng trống trường vang lên mỗi ngày. Chia tay nhiều lắm. Và, điều ta không thể được phép quên, đó là các thầy cô – người lái đò chở khách qua sông, chắp cho ta đôi cánh bay khắp bốn phương trời…
Xa trường, xa thầy cô, bạn bè dẫu ta có buồn thì cũng không thể để nỗi buồn ấy chi phối sự hồn nhiên vô tư ở cái tuổi “nhất quỷ, nhì ma, thứ ba học trò”. Ma đã ai nhìn thấy? Quỷ là thế nào? Còn học trò thì ai chả biết!
Hè về, trong tôi lại nao nao nhớ về những cảm xúc hân hoan của thời thơ ấu. Những trưa hè nắng giòn tan, lũ trẻ thôn quê chúng tôi lại rúc rích rủ nhau ra tắm suối. Con suối chảy qua làng, nó như một chấm phá trong bức tranh làng quê thanh bình; như một minh chứng cho biết bao thế hệ học trò quê tôi đã tắm mát, vũng vẫy nơi này…
Lũ quỷ sứ chúng tôi với biết bao trò nghịch ngợm, nô đùa, ham chơi như quên lối về để mẹ phải thất thanh gọi về như gọi đò sông cái. Rồi những buổi chiều lộng gió chúng tôi lại túm năm tụm ba ngồi chơi những trò chơi dân gian, kể nhau nghe những câu chuyện cổ tích đến lạ kì hay chạy dọc con đường đất với những chiếc chong chóng quay tít trước gió cùng cánh diều tuổi thơ cao vút trên bầu trời. Mùa hè của tuổi thơ tôi được gói gọn trong những kỉ niệm ngọt ngào. Tôi yêu mùa hè, yêu nắng vàng cùng tiếng ve kêu râm ran như một bản nhạc, đa cung, đa sắc. Những cánh phượng hồng giao thoa cùng nắng vàng làm nên màu quang phổ. Chỉ những ai có trách nhiệm với đời mới nhận ra màu quang phổ mùa hè đẹp ngất ngây…
Khi lớn lên, hè về tôi lại cảm nhận mùa hè bằng một tình yêu khác. Đó là những tia nắng lấp ló len lách như nhảy múa qua khe cửa sổ lớp học . Là cảm giác thoải mái dịu nhẹ trong tâm hồn khi đạp chiếc xe chạy trên con phố cũ kĩ có chút cổ xưa còn chưa kịp tắt nắng. Cảnh vật xung quanh hiện lên giản dị mà đẹp đến vô cùng, nên thơ, nên nhịp…
STT